Nhảy tới nội dung

Một bài viết được gắn thẻ "Suy tư"

Xem tất cả Thẻ

· Một phút để đọc

Nhân dịp Giáng sinh năm 2022 an lành, không khí mát mẻ, mình bỗng có hứng muốn trải lòng về chuyện nghề, chuyện mình nghĩ sao về cuộc sống của lập trình viên. Sài Gòn giờ này ngoài đường đang kẹt cứng xe cộ vì mọi người đổ ra đường đón Giáng sinh, chắc cũng không nhiều người buồn đọc, nhưng cũng chả sao. Mình chỉ muốn lưu giữ lại cái cảm hứng tuôn trào văn thơi lai láng ở thời điểm hiện tại.

Vì sao mình là lập trình viên mà không phải nghề khác?

Thuở nhỏ, những chiếc máy tính xuất hiện đầu tiên trong xóm mình ở một tiệm game lại là niềm cảm hứng đầu tiên của mình. Với mình đó là thứ gì đó rất mới mẻ và kì diệu, nó sẽ mang lại một tương lai mới. Lúc đó chưa có Internet, cũng chưa có smartphone. Mình có thích chơi game FIFA và mình rất là tò mò làm sao làm được game như vậy. Lúc đó phiên bản FIFA đầu tiên mình chơi là 2002, đồ họa khá hài hước, cầu thủ thì sút bóng bay ra lửa véo véo, cơ mà chơi vui phết. Mình thầm nghĩ trong đầu một ngày nào đó mình sẽ làm được cái game như thế này.

Bây giờ mình đã gần 30 rồi, lại buồn cười hơn là bây giờ mình là Web Developer và mình cũng không còn chơi game FIFA nữa. Cũng dễ hiểu thôi, cũng giống như hồi bé mình ước sau này có thật nhiều tiền để mua bi (cu li) mà bắn và bây giờ thì mình có thể mua được rất nhiều bi nhưng mình không còn chơi bắn bi nữa. Thay vào đó mình đang ngồi viết blog.

Khám phá ra bản thân không có giới hạn

Thực chất lập trình viên theo mình nghĩ nó cũng không hẳn là một cái nghề. Nó chỉ là một phương tiện để bản thân thực hiện quá trình tư duy và khám phá thế giới và cách vận hành của nó. Khi làm lập trình viên, đòi hỏi bản thân phải học hỏi, nghiên cứu liên tục và giải quyết hết vấn đề này đến vấn đề khác. Và nó cứ lặp lại lặp lại, sau một thời gian, bản thân mình đã thay đổi rất nhiều và mỗi thời điểm khác nhau mình lại có bộ kỹ năng khác nhau. Có lúc mình là lập trình viên game, có lúc mình làm Front end, có lúc mình làm Back end, có lúc là Dev Ops. Thậm chí có lúc mình lại là artist, làm marketer ... rồi trader. Mình không biết bạn nghĩ thế nào, nhưng đối với mình, mình không cố định mình là ai và cũng không đặt giới hạn cho bản thân. Vì mình biết nếu mình muốn trở thành như thế nào thì sẽ ra thế đó và đến lúc đủ thời gian thì giới hạn sẽ tự bị xóa bỏ. Thực tế là ai cũng có thể làm lập trình viên chứ không phải là mình học lập trình mới có thể làm lập trình, mình biết có rất nhiều người không phải background lập trình nhưng thực sự rất trâu chó chứ chẳng vừa, đơn giản vì họ thật sự muốn lập trình.

Nghiện cảm giác Ơ rê ka :)))

Thời còn sinh viên, mình rất thích cảm giác này, mỗi lần fix xong một con bug khó sau cả ngày debug, mình cảm thấy mình như một vị thánh tái sinh, I am so powerful. Có những lúc tưởng chừng như hoàn toàn bế tắc trong khi deadline đã dí sát đít, bất ngờ từ trong toilet đang ... thì mình lại nghĩ ra cách giải quyết, thật kì diệu. Bộ não con người thật là khó giải thích.

Cuối cùng cũng xong.

Mình tự nhận mình là một người có sức kiên nhẫn và bền bỉ. Sở thích của mình là build from scratch thành MVP và mình cũng nghĩ đó là sở trường của mình. Mình hiếm khi build một dự án ở mức lưng chừng đèo, tuy nhiên cũng có một vài trường hợp bất khả kháng. Điều thôi thúc của mình đó là phải làm cho xong, phải làm ra được thứ mình dùng được, ít nhất là có giá trị. Mình nghĩ việc mình chơi nhạc cụ và sở thích câu cá lúc nhỏ đã vô tình tập cho mình tính kiên nhẫn và nghiện cảm giác nhận được thành quả. Sau một thời gian nhìn lại có một danh sách dài những thứ mình đã build hoàn chỉnh là một cảm giác rất tuyệt vời. Thật đấy. Mình không nói xạo đâu. Portfolio của mình nè: https://portfolio.dangkhoaicao.me/

Tiền hay giá trị?

Thời gian thấm thoát thôi đưa, cho tới thời điểm hiện tại mình cũng đã 7 mùa khoai sọ làm lập trình viên, mình thấy tiền đến rồi tiền sẽ lại đi như việc FED bơm rồi lại hút tiền, nó sẽ cho mình niềm vui phút chốc rồi cũng sẽ mang đến niềm đau. Tuy nhiên việc đem lại nhiều giá trị hơn bằng cách chia sẻ nhiều hơn, học hỏi nhiều hơn, trau dồi kiến thức nhiều hơn sẽ mang lại niềm vui vững bền hơn. Cảm giác như là bạn tịnh tiến lên cấp giống Siêu Xay Da trong Sôn Gô Ku ấy. Còn tiền thì nó lượn sóng như hình sin, hiện tại mình không có nhiều tiền nhưng mình nghĩ nó có thể đến bất chợt trong tương lai và cũng có thể mất đi nên mình cũng không bận tâm nhiều. Miễn sống no đủ, mạnh khỏe, hạnh phúc là được. Mình không mưu cầu những thứ fancy như nhà cao cửa rộng, xe hơi 8 bánh.

Định viết tiếp mà buồn ngủ ứ chịu được, nên thôi hẹn dịp khác nhé. Vẫn như cũ nếu bạn thấy hay thì mua giúp mình ly cà phê nhé, dạo này buồn ngủ quá mà ko ai mua cà phê cho hết. Buồn nên nói xàm tí cho vui. Chúc giáng sinh vui vẻ.

img alt